Thứ Hai, 19 tháng 11, 2018

[ĐKC] Chương 4: Viên Mãn Đại Kết Cục [溯粒]

Chương 4: Viên Mãn Đại Kết Cục



Triệu Vân Lan hớn hở rời khỏi thang máy, mở khoá cửa vào nhà. Từ ngày về sống chung với Thẩm Nguy, mỗi ngày từ Sở trở về không còn cảm thấy nặng nề nữa. Hai mươi mấy năm cuộc đời, y mới chân chính trải nghiệm lại cảm giác vi diệu này. Có một người ở nhà chờ cơm, mở cửa là có thể nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của người ấy, bao nhiêu mệt mỏi trong người đều tan biến hết. Trước đây sống một mình, Triệu Vân Lam sợ nhất chính là phải về nhà, đối diện với mảng tối đen cô độc đến lạnh người. Khi ấy, y đều cố tình hẹn bạn ra ngoài nhậu, nhậu đến khuya mới về, nằm phịch xuống giường là ngủ luôn, sáng ra lại xách chìa khoá đi làm. Những chuỗi ngày đằng đẵng đó đã kết thúc nhờ có Thẩm Nguy, y hiện tại ngày nào cũng muốn làm xong việc thật sớm, về nhà ôm bà xã của mình. Sinh hoạt lành mạnh hơn rất nhiều, không rượu bia không thuốc lá, bệnh đau dạ dày kia cũng lâu rồi không thấy gõ cửa.

[ĐKC] Chương 3: Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng [溯粒]

Chương 3: Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng


Một ngày trời nắng đẹp ở Long Thành...
Từ thời điểm diễn ra trận huyết chiến dưới Địa Quân Điện tính đến bây giờ, chớp mắt đã qua nửa năm. Tứ thánh khí hoà quyện lại thành một thể ngự trên bầu trời tối đen như mực của Địa Tinh, trở thành mặt trời thứ hai mang đến dương quang ấm áp, cung cấp năng lượng hoạt động cho cả tinh cầu. Con người, Á Thú và người địa tinh xác lập lại bản hiệp ước hoà bình, đóng lại vĩnh viễn cánh cửa nối liền hai thế giới. Từ nay, nước sông không phạm nước giếng, con người và người Địa Tinh không còn giao thiệp gì nữa.

[ĐKC] Chương 2: Ánh Sáng Hy Vọng [溯粒]

Chương 2: Ánh Sáng Hy Vọng



Cơn đau đớn tâm thần phế liệt liên tục dày vò cơ thể Triệu Vân Lan, khiến y tạm thời mất nhận thức về môi trường xung quanh. Trong cơn mơ màng, y bất chợt nghe thấy ai đó gọi tên mình, thanh âm trầm thấp lại vô cùng dịu dàng, hàm chứa không ít ẩn nhẫn. Triệu Vân Lan dồn hết chút lí trí cuối cùng đánh thức bản thân khỏi cơn mê, nặng nề nhấc lên hàng mi nặng trịch, thều thào qua kẽ răng đã nhuốm đầy máu tươi:
-Thẩm... Thẩm..Nguy...
-Lan...Lan...

[ĐKC] Chương 1: Đồng Quy Vu Tận [溯粒]

Chương 1: Đồng Quy Vu Tận


-Anh làm cái gì vậy, anh sẽ chết đó!
Đại Khánh nắm chặt bàn tay đang ghì trên chiếc xi lanh của Triệu Vân Lan, nơi vành mắt phiếm đỏ đã bắt đầu ươn ướt. Mặc cho cậu dùng sức thế nào, chiếc xi lanh vẫn cắm chặt trên ngực Triệu Vân Lan, chất lỏng màu tử đằng nhanh chóng bị hấp thụ vào cơ thể y.
Dòng máu nóng chảy trong ngực Triệu Vân Lan đem huyết thanh chạy dọc các kinh mạch, liên tục phá vỡ cấu trúc DNA trong các tế bào, gây ra những trận co rút cục bộ trên thân thể. Cảm giác đau đớn Triệu Vân Lan đang trải nghiệm gần như đã vượt quá khả năng chịu đựng của y, mồ hôi lạnh túa ra chảy dọc theo những mạch máu sưng phù trên cổ, thấm vào ướt đẫm một mảng quần áo. Y phó mặc toàn bộ trọng lượng thân thể mình cho Đại Khánh, rút xi lanh liều mạng hô hấp, mong có thể tạm thời làm dịu đi huyết nhục đang sôi trào bên trong mình.

[Đam] Đại Kết Cục [Nguy Lan/Trấn Hồn]



Tên: Đại Kết Cục
Tác phẩm gốc: Trấn Hồn - Priest
Tác giả đồng nhân văn: Tố Lạp
Thế loại: Đam mỹ, Đồng nhân văn, Đoản, H văn, Linh dị ma quái, Nhất công nhất thụ, Anh tuấn cấm dục công, Mặt dày lưu manh thụ, HE
Cặp đôi chính: Thẩm Nguy - Triệu Vân Lan

[MTVLH] Chương 6: Một Đời Vì Ngươi Mà Cố Gắng [溯粒]

 Chương 6: Một Đời Vì Ngươi Mà Cố Gắng



Ngày đại hôn.
Kim Lân đài tấp nập người qua lại.
-Ngươi mau đem hũ rượu đó qua đây.
-Hoa tươi đâu hết rồi, giờ này vẫn còn chưa chuẩn bị xong sao?
-Hàng ghế kia bị lệch rồi kìa, còn không nhanh nhanh chỉnh lại?

[MTVLH] Chương 5: Ngươi Chính Là Tông Chủ Phu Nhân! [溯粒]

 Chương 5: Ngươi Chính Là Tông Chủ Phu Nhân! 


Vân Thâm Bất Tri Xứ
Lam Khải Nhân nhận được tin báo, tức giận đến mức phá bỏ nguyên tắc bế quan, cùng vài môn sinh vội vã đi tới từ đường Cô Tô Lam thị. Vừa đến nơi, thứ đầu tiên nhìn thấy là cảnh tượng không mấy thuận mắt, cánh tay nắm chặt của lão vô thức run run từng đợt..

[MTVLH] Chương 4: Thúc Phụ, Xin Người Bớt Giận! [溯粒]



Chương 4: Thúc Phụ, Xin Người Bớt Giận! 


Vân Thâm Bất Tri Xứ.
Lam thân tộc nhã thất.
"Ba"
Chiếc chén ngọc trên tay lão nhân dưới lực đạo khủng khiếp vỡ tan thành bốn mảnh, vụn ngọc sắc nhọn găm vào da thịt rỉ ra những giọt máu tươi đặc quánh, theo ngón tay nhỏ xuống thấm ướt cả nền nhà. Lão tiền bối dường như không mảy may để ý đến điều đó, mặc kệ máu chảy quay lưng đi vào trong, gương mặt già nua vì lửa giận đỏ rực như ráng chiều. Tiếng hậm hực đè nén qua hơi thở phát ra khàn đục, giống như trận gió đầu đông rít qua mành tre, lạnh lùng quét qua thân thể người đối diện, không khỏi khiến y đổ một trận mồ hôi.
-Thúc phụ, người....

[MTVLH] Chương 3: Cữu Cữu Là Đoạn Tụ?! [溯粒]

Chương 3: Cữu Cữu Là Đoạn Tụ?! 


Liên Hoa Ổ
Giang Tông Chủ tĩnh thất.
Lặng lẽ vén tấm mạn mỏng tang trước đầu giường, mỹ nhân nhẹ nhàng bước xuống thảm lông mềm mại, thong thả thu nhặt từng mảnh y phục vương vãi trên mặt đất. Dường như không hề bận tâm thân mình trần trụi, mỹ nhân thản nhiên đi lại trong phòng bài bố lại đồ vật tán loạn, sau cùng mới tiến tới mở cánh tủ gỗ lấy ra hai bộ y phục mới. Khói trầm hương từ trong lư phảng phất mớn trớn trên da thịt nhẵn mịn, nương theo ánh nến nhạt nhoà vuốt ve bờ eo tráng kiện đầy mỹ lệ. Song mông hài hoà theo động tác cúi người của mỹ nhân khẽ mở ra như đoá liên hoa tinh khiết, một lượt phơi bày cảnh tượng kiều diễm không một chút che đậy, khiến cho ai đó ở nơi xa âm thầm hút từng ngụm không khí.

[MTVLH] Chương 2: Thúc Phụ Tin Ngươi [溯粒]

 Chương 2: Thúc Phụ Tin Ngươi


Vân Thâm Bất Tri Xứ.
Lam Tông Chủ tĩnh thất.
Lam Hi Thần thưởng trà bên án thư, làn mi an tĩnh phủ lên đôi mắt mệt mỏi. Quầng nắng tinh khiết chiếu nghiêng nghiêng bên khay ngọc, khói trắng từ trong chén trà cuộn thành dòng lặng lẽ quẩn quanh cánh mũi thanh tú của y. Giống như chủ thể trong bức hoạ chấp bút bởi một cao nhân tuyệt kĩ, nét đẹp động lòng người của Lam Hi Thần bất cứ lúc nào cũng tản ra hào quang trong vắt, khiến cho kẻ đối diện phải ngượng ngùng quay đi, không dám nhìn thẳng vào gương mặt hoàn mỹ ấy.
Y thong thả nhấp từng ngụm trà nhỏ, những ngón tay còn lại nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, tiếng vang đan vào nhau tạo thành những chuỗi giai điệu êm tai. Nước trong chén trà cạn gần đến đáy, cũng là lúc y mở ra đôi mắt tinh anh của mình, đứng dậy đi đến lấy ra một cái hòm gỗ, bên trong là bút lông và những nghiên mực màu đủ loại.

[MTVLH] Chương 1: Oan Gia Ngõ Hẹp [溯粒]

Chương 1: Oan Gia Ngõ Hẹp


Cô Tô Thải Y Trấn
Khách điếm ven đường.
-Tướng công a~
Nguỵ Vô Tiện không biết xấu hổ nằm trên người Lam Vong Cơ, ám muội sờ tới sờ lui khuôn ngực đầy đặn săn chắc của đối phương, miệng không ngừng lải nhải đủ loại danh xưng hắn có thể nghĩ ra. Lam Vong Cơ thế nhưng lại chẳng có phản ứng gì, để mặc hắn tác oai tác quái, ở một bên khẽ niết nhẹ thắt lưng mỏi nhừ của ái nhân. Kẻ kia được dung túng càng lấn tới, cất giọng mũi rên hừ hừ, lần mò xuống những khối cơ bụng đều tăm tắp, ý đồ chui vào trong chăn trêu đùa vật lớn đang ngủ yên. Chưa thực hiện được âm mưu, người bị hắn trêu chọc đã quát lên một tiếng, buộc hắn phải biết đường mà thu thập lại mình. Nguỵ Vô Tiện biết đã chọc phải ổ kiến lửa, nhanh chóng ngửa mặt hôn khẽ lên gò má trơn mịn của Lam Vong Cơ, đỏ mặt làm nũng:
-Lam Nhị Ca thương ta nhất, sẽ không để bụng ta.. Ta là yêu thích ngươi hơn tất cả mọi thứ trên đời này, nơi phía trên này, nơi phía dưới kia, chỗ nào cũng yêu a~~

[Đam] Mộng Trung Vãng Liên Hoa [Hi Trừng/MĐTS]



Tên: Mộng Trung Vãng Liên Hoa
Chấp bút: Tố Lạp
Tác phẩm gốcMa Đạo Tổ Sư - Mặc Hương Đồng Khứu
Thể loại: Đoản văn, Đồng Nhân Văn, Cổ Đại, Tiên Hiệp Tu Chân, Huyễn Huyền, Cẩu Huyết Lâm Đầu, Bạo Lực Kiều Ngạo Nữ Vương Thụ, Ôn Nhu Thánh Mẫu Trung Khuyển Công

[KLB] ❤️50 câu hỏi cặp đôi❤️ [溯粒]


❤️50 câu hỏi cặp đôi ❤️

Xin chào mừng các độc giả yêu dấu đến với show ân ái.. à... show hỏi đáp cặp đôi ngày hôm nay *huýt huýt* Bởi vì Kế Lão Bà đã sắp đạt 1M reads trên wattpad, là một thành tựu không nhỏ đối với Lạp *chấm nước mắt*, chúng ta sẽ làm một cái Q&A 50 câu hỏi với cặp chính của truyện nhé!
Lạp: Ơ, nhân vật chính của chúng ta đâu rồi?
Trạch Vũ (kéo vợ đi ra từ trong nhà vệ sinh): Chúng tôi tới, chúng tôi tới!Ban nãy có chút vấn đề vợ chồng nhỏ, hiện tại đã giải quyết xong rồi. Vợ nhỉ~
Ninh Dương: (nóng mặt, đi vào ghế khách mời ngồi ngay ngắn) .....
Lạp: (xấu hổ) Xin đính chính lại với độc giả, nội dung hôm nay chính là show ân ái, đề nghị độc giả còn độc thân suy nghĩ lại trước khi kéo xuống tiếp *khụ khụ*

[KLB] Tuyển Tập Bonus [溯粒]

Bonus (1): Sống chung với mẹ chồng



Trạch Vũ áp Ninh Dương trên giường cật lực thao, lúc làm còn luôn miệng kêu tên Ninh Dương, nói sản xuất em bé gì gì đó. Ninh Dương dù xấu hổ muốn chết nhưng cũng không phản kháng được gì, để mặc cho ông ta ở bên trên rót tinh hoa vào cơ thể mình, hình thành nên hài tử bé bỏng..
Cửa phòng bỗng bật mở. Một người phụ nữ lao vào bật đèn lên, hại người trên giường luống cuống đến vung loạn cả tay chân.

[KLB] Tuyển Tập Phiên Ngoại [溯粒]

[EXCLUSIVE CHAPTER] Happy Ending~



Muốn có được tình yêu thì phải mặt dày, nếu mặt không đủ dày thì thật có lỗi với tình yêu... Câu này xem ra áp dụng với cặp đôi oan gia này thật sự không sai đến nửa chữ...

[KLB] Chương 9: Vĩnh Cửu [溯粒]

Chương 9: Vĩnh cửu



Qua đi đau thương...tôi cùng em đứng dậy..




Bắc Kinh, 2 giờ sáng.
Tuyết rơi.

[KLB] Chương 8: Chân ái [溯粒]

Chương 8: Chân ái


Thời gian thấm thoát thoi đưa, chẳng mấy chốc mà đã hai tuần trôi qua từ lễ Giáng Sinh. Bây giờ là thời điểm giữa mùa đông, thời tiết thật sự vô cùng khắc nghiệt, tuyết rơi dày phủ kín mặt đường. Từ khung cửa sổ nhìn ra chỉ có thể nhìn thấy một màu trắng tinh khôi chiếm trọn trong tầm mắt, bầu trời ở trên cao cũng nhuốm một màu u buồn ảm đạm, không khỏi khiến cho lòng người cũng buồn lây.
Ninh Dương cuộn mình trong chiếc chăn bông ấm áp, ngồi trên bệ cửa sổ nhìn ra ngoài, nhịn không được thở dài một hơi. Từ lúc bọn họ rời đi khỏi biệt thự của Trạch gia, Trạch Nghi cư xử vô cùng kì lạ. Cậu ấy dường như là muốn tránh mặt cậu, mỗi lần cậu cố bắt chuyện đều chỉ nhận lại được ánh nhìn hờ hững cùng sự im lặng tuyệt đối của Trạch Nghi. Ninh Dương đã cố nghĩ nát óc mà không ra, đem chuyện này hỏi Trạch Vũ thì y chỉ cười cười nói rằng Trạch Nghi đang bắt đầu thực tập tại Trạch Thiên Vũ, áp lực học tập cùng công việc làm cho cậu ấy mệt mỏi nên mới hành xử như vậy. Cậu thật không nghĩ Trạch Nghi mới có mười sáu tuổi mà đã bắt đầu thực tập kinh doanh, không khỏi lo lắng cho cậu ấy. Chuyện kinh doanh không hề đơn giản, áp lực lớn so với sức chịu đựng của một thiếu niên mười sáu tuổi thực sự là một thử thách không hề dễ dàng.

[KLB] Chương 7: Phát Giác [溯粒]

Chương 7: Phát Giác


Nắng sớm tràn qua lớp rèm cửa mỏng tang tiến vào trong phòng không một chút kiêng kị, đem căn phòng tối om bừng sáng lên. Mặc kệ gió Đông hoành hành ngoài khung cửa, một tia nắng nghịch ngợm mân mê mi tâm thanh tú của thiếu niên trong giấc nồng, khiến cậu nặng nề tỉnh giấc. Cậu cựa mình trong ổ chăn ấm, cảm giác được cánh tay của ai đó siết chặt lấy eo mình liền bất giác mỉm cười, xoay người lại đối diện với y.
Gương mặt say ngủ hoàn mỹ tựa như thánh thần hiện tại chỉ cách cậu vài li, diễm lệ đến mức Ninh Dương không dám thở mạnh. Độ tinh xảo của sườn mặt cùng ngũ quan thanh thoát của người ấy mang đến cảm giác siêu thực chỉ có được trong những bức họa thời Leonardo. Ninh Dương đã từng đọc được một bài báo ca ngợi nhan sắc của Trạch Vũ, hình như y có gương mặt tỉ lệ vàng gì gì đó, cậu không thể nhớ rõ nhưng cũng phải hoàn toàn công nhận, dung nhan mê người của Trạch Vũ quả thật không thể xem thường. Chưa nói đến hình thể của y cũng vô cùng hoàn hảo, cơ bắp bao nhiêu năm tập luyện trong trạng thái thả lỏng vẫn nổi lên rõ ràng như những ngọn núi nhỏ, bờ eo săn chắc không có một chút mỡ thừa, một nửa chôn ở trong chăn vẫn tản ra khí thế bức người.

[KLB] Chương 6: Tái Động Phòng [溯粒]

Chương 6: Tái Động Phòng


Điều làm một người đàn ông cảm thấy ấm áp nhất, chính là khi về đến nhà, được thấy người mình yêu thương đeo tạp dề đứng bếp. Gương mặt tập trung mê người của người ấy, những giọt mồ hôi rịn ra trên vầng trán lấp lánh, tấm lưng nhỏ bé di chuyển thoăn thoắt qua lại bồn rửa và bàn bếp... tất cả đều giống như những mộng tưởng xinh đẹp nơi thiên đường vậy. Hình ảnh giản dị mà ấm áp rơi vào tầm mắt của người đàn ông lay động họ từ tận trong tâm thức, thôi thúc họ đi đến ôm lấy người kia từ đằng sau thì thầm:
-Tôi đã về với em rồi đây...

[KLB] Chương 5: Ghen [溯粒]

Chương 5: Ghen


"Tách tách..."
Trong căn phòng tắm đẫm hơi nước phát ra những tiếng thanh thúy dội vào những bức tường gạch men trắng, hình thành nên giai điệu đều đều quẩn quanh lỗ tai khơi dậy cơn buồn ngủ trong tâm thức thiếu niên. Cậu uể oải bước ra khỏi vòi sen tắt nước, những ngón tay thon dài nhẹ nhàng gạt đi những lọn tóc ướt bết vào sườn mặt tinh xảo làm lộ ra những đường nét mỹ lệ khiến người ta phải hít thở không thông. Nước theo gót chân trần trụi của cậu đọng lại những vũng lớn trên sàn nhà, trải dọc từ bồn tắm lớn đến tận bồn rửa. Hiện tại thiếu niên đang đứng trầm mặc trước chiếc gương lớn, lặng lẽ quan sát thân thể trắng nõn phản chiếu trong đó.

[KLB] Chương 4: Con Rể Vàng [溯粒]

Chương 4: Con rể vàng


Nắng sớm nhàn nhạt đổ bóng trên khung cửa sổ của căn biệt thự nhỏ xinh. Qua lớp rèm mỏng tang, ánh sáng không chút kiêng kị xua tan đi bóng tối, hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau trên sofa bại lộ trong không khí. Những tiếng nức nở cùng tiếng thở dốc ồ ồ quyện lại thành thứ âm thanh ái muội đến mức không ai nghe thấy mà không đỏ mặt, trong căn phòng khách nhỏ yên ắng lại càng khuếch đại hơn cả trăm lần.
Vì vận động kịch liệt, chiếc sofa rung lắc không ngừng theo nhịp ba ba phốc xuy giống như con thuyền lênh đênh trong bão táp, phó mặc bản thân cho gió lốc cuốn về nơi xa. Mà trên "con thuyền" ấy, hai con người dường như đã bỏ quên tất cả, đem hai thân thể hợp lại thành một, trao cho nhau yêu thương và lòng tin tưởng bằng cách thức nguyên thủy nhất. Họ làm tình điên cuồng, say mê, như thể đây là lần cuối cùng có thể chạm vào nhau. Tất cả những khao khát, ngưỡng vọng theo những nhịp đâm rút mãnh liệt mà biểu đạt ra ngoài, cùng với những nụ hôn nồng cháy đắm chìm cả hai trong niềm hạnh phúc khôn cùng.

[KLB] Chương 3: Mặt Dày [溯粒]

Chương 3: Mặt dày


Niềm hạnh phúc của mỗi người chính là mỗi sớm mai đều được nhìn thấy nửa kia của mình say giấc nồng trong chăn ấm, chờ đợi một nụ hôn dịu dàng để bắt đầu một ngày mới thật ngọt ngào...
Điều này rất đúng, phi thường đúng, và chưa bao giờ không đúng...Tuy nhiên, đối với những cặp đôi "cưới (làm) trước yêu sau" như hai bạn trẻ của chúng ta, những chân lí tình yêu thông thường đều bị một cước đá văng đi không thương tiếc....

[KLB] Chương 2: Không Bằng Một Con Gián [溯粒]

Chương 2: Không bằng một con gián


Trụ sở của tập đoàn Trạch Thiên Vũ tọa lạc ở vị trí đắt đỏ nhất của thủ đô phồn hoa, từ tầng trệt cho đến tầng thứ sáu mươi đều được bảo vệ chắc chắn bằng kính cường lực trong suốt, phô bày những tuyệt mỹ về kiến trúc của tòa nhà. Nội thất của căn địa ốc này được thiết kế theo phong cách hiện đại với cách phối màu cực kì độc đáo, không gian bên trong được tận dụng triệt để, từng mét vuông đều được tính toán vô cùng cẩn thận hình thành tổng thể hoàn mỹ không thể bắt lỗi được. Nhìn từ đằng xa, khối kiến trúc hình vạt lụa vừa vững chãi lại không thiếu đi sự tinh tế, chỉ cần một cái liếc nhìn cũng đủ khiến cho thường dân hay kiến trúc sư chuyên nghiệp phải nghiêng mình thán phục.
Để sở hữu tòa trụ sở ở vị trí đác địa này, tập đoàn Trạch Thiên Vũ tuyệt đối không thể dùng hai chữ "vĩ đại" để hình dung. Khi nói đến tập đoàn Trạch Thiên Vũ, bất kì ai trong cái thủ đô Bắc Kinh này cũng đều phải mở to mắt mà ngưỡng mộ. Không chỉ là danh tiếng, Trạch Thiên Vũ là một huyền thoại, một huyền thoại đích thực trong giới kinh doanh tại Đại Lục. Gần hai thập kỉ qua, từ một công ty nhỏ về dịch vụ, Trạch Thiên Vũ đã phát triển thành một tập đoàn đa quốc gia khổng lồ với hàng trăm chi nhánh trên toàn cầu. Độ phủ sóng của Trạch Thiên Vũ chưa bao giờ là chuyện có thể đem ra đùa cợt , bởi vì không ai trong cái quốc gia tỷ dân này lại không một lần nghe qua ba chữ "Trạch Thiên Vũ". Từ bình dân cho đến giới thượng lưu, Trạch Thiên Vũ đều có dịch vụ thích hợp để thỏa mãn nhu cầu của họ, đảm bảo không để cho bất kì khách hàng nào không hài lòng. Thái độ làm việc và sự tận tụy của nhân sự hằng năm luôn đứng đầu trên các bảng xếp hạng trên Weibo*, nhận được hàng hà vô số những lời khen có cánh từ cư dân mạng.

[KLB] Chương 1: Đại Sắc Lang [溯粒]

Chương 1: Đại Sắc Lang


$$$
-Ninh Dương thiếu gia, Trạch tổng muốn tôi chuyển lời lại với cậu rằng ngài ấy đã tuân thủ đúng như hợp đồng, sắp xếp cho cậu một căn hộ tại khu đô thị Cáp Vĩnh An. Ngài muốn cậu ngay lập tức lựa chọn những đồ đạc cần thiết, nội trong ngày hôm nay phải chuyển đến nhà mới. Cậu cũng không cần phải mang quá nhiều đồ bởi vì Trạch tổng đã cho người chuẩn bị hết từ trước, chỉ nên mang theo những thứ bắt buộc không thể bỏ lại thôi. Ikishima tôi sẽ phụ trách hộ tống Ninh Dương thiếu gia đến nơi ở mới.
Một nam nhân trung niên ngoại quốc bằng tiếng Trung lơ lớ truyền đạt lại chỉ thị của sếp ông ta cho Ninh Dương. Nét mặt không có lấy một biểu cảm, nhìn qua giống như một cái máy vô hồn. Chiếc kính gọng vuông trên sống mũi ông ta dễ làm người ta liên tưởng đến nhân vật yakuza lạnh lùng trong những bộ phim mafia Nhật Bản. Ikishima, theo như ông ta tự giới thiệu, trầm mặc quan sát vẻ lúng túng của thiếu niên trước mặt mình, đôi mắt phá lệ sắc lạnh khiến cho cậu bủn rủn cả tay chân.

[KLB] Lời Tựa [溯粒]


Kế Lão Bà
Năm năm trước, báo chí và truyền thông đã tốn không biết bao nhiêu giấy mực với scandal chấn động toàn Trung Quốc: Chủ tịch tập đoàn đa quốc gia nổi tiếng Trạch Thiên Vũ có con ở tuổi 47, cùng lúc tiến hành hôn lễ với vị hôn thê bí ẩn...
Trạch Vũ bắt đầu thừa kế công ty con của cha từ năm 20 tuổi và đổi tên công ty thành Trạch Thiên Vũ, đẩy mạnh đầu tư vào bất động sản, nhà hàng, khách sạn và thương mại điện tử. Chỉ trong vòng sáu năm, Trạch Thiên Vũ đã phát triển thành một tập đoàn khổng lồ, mở rộng thị trường từ Đại lục vươn ra thế giới, nhanh chóng đưa Trạch Vũ trở thành tỷ phú của tỷ phú.

[Đam] Kế Lão Bà [Hoàn]



Tên: Kế Lão Bà 

Tác giả: Tố Lạp (SuraChan) 

Độ dài: 9 chương + 4PN

Nam chính: Thẩm Ninh Dương x Trạch Vũ.

Thể loại: hiện đại, h văn, nhất công nhất thụ, ngọt ngào, công sủng thụ, trâu già gặm cỏ non, có chút ngược thân/ngược tâm, song tính, sinh tử văn HE

Tình trạng: Hoàn toàn văn