Chương 4: Viên Mãn Đại Kết Cục
Triệu Vân Lan hớn hở rời khỏi thang máy, mở khoá cửa vào nhà. Từ ngày về sống chung với Thẩm Nguy, mỗi ngày từ Sở trở về không còn cảm thấy nặng nề nữa. Hai mươi mấy năm cuộc đời, y mới chân chính trải nghiệm lại cảm giác vi diệu này. Có một người ở nhà chờ cơm, mở cửa là có thể nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của người ấy, bao nhiêu mệt mỏi trong người đều tan biến hết. Trước đây sống một mình, Triệu Vân Lam sợ nhất chính là phải về nhà, đối diện với mảng tối đen cô độc đến lạnh người. Khi ấy, y đều cố tình hẹn bạn ra ngoài nhậu, nhậu đến khuya mới về, nằm phịch xuống giường là ngủ luôn, sáng ra lại xách chìa khoá đi làm. Những chuỗi ngày đằng đẵng đó đã kết thúc nhờ có Thẩm Nguy, y hiện tại ngày nào cũng muốn làm xong việc thật sớm, về nhà ôm bà xã của mình. Sinh hoạt lành mạnh hơn rất nhiều, không rượu bia không thuốc lá, bệnh đau dạ dày kia cũng lâu rồi không thấy gõ cửa.